Tuesday, May 1, 2012

Anh bắt em mang sự trinh trắng để níu giữ

Anh bảo nếu em "cho hết" thì anh sẽ không lấy vợ.

Chào chị Thanh Bình!

Em muốn chia sẻ về câu chuyện của mình và mong nhận được lời tư vấn.

Lúc này đây em đang rất đau khổ và bối rối trong lòng.Chuyện tình cảm có lẽ muôn đời vẫn thế, đầy những trái ngang. Em năm nay 20 tuổi, anh ấy hơn em 1 tuổi, chúng em là bạn cùng lớp cấp 3 và đã yêu nhau đã hơn một năm, tình cảm giữa chúng em rất tốt đẹp và trong sáng nhưng thật quá nhiều trắc trở ngăn cản chúng em đến với nhau.

Em là sinh viên còn anh ấy ở nhà làm kinh tế nên thực sự thời gian chúng em được ở bên nhau rất ít nhưng không ngăn được tình yêu sâu sắc mà 2 đứa dành cho nhau. Đã rất nhiều lần anh ấy muốn xa em vì anh ấy sợ sự xa cách nhưng em luôn là người hàn gắn và tình cảm từ đó ngày càng bền chặt hơn.

Dạo sau Tết Nguyên đán mấy ngày thì chúng em xảy ra nhiều chuyện. Anh nói chúng mình xa nhau thôi vì anh không thể chờ đợi em cho đến khi em học xong đại học (vì bây giờ em mới học năm nhất thôi), cùng với đó là áp lực từ phía gia đình anh. Anh là con trai cả, lại không hợp người bố,nên mẹ anh đã nói con trai rằng: Hỏi em xem có đồng ý cưới thì cưới luôn còn không thì tìm đứa khác mà lấy, chứ chờ em thì đến bao giờ. Lấy vợ rồi thì ra ở riêng cho bố con đỡ phải va chạm. Anh thì thương em nên cố chịu đựng. Nhưng có lẽ cũng vì bản thân anh nữa, em biết rằng ở tuổi của anh nhu cầu sinh lý là rất lớn, nó khiến anh mệt mỏi và dằn vặt anh.

Sau đó, anh nói với em có muốn bên cạnh anh hay không, rồi 2 đứa cùng đấu tranh đối mặt với 2 gia đình để được về với nhau. Lúc đầu em không thể đồng ý vì em hiểu bố mẹ em và gia đình mình. Người yêu em đã một sống một chết vì em. Anh nói chỉ cần cưới được em, anh sẽ tạo điều kiện cho em tiếp tục theo đuổi ước mơ học tập của em và sẽ khiến em hạnh phúc, không để em hối hận vì đã lấy anh. Em gặp anh ấy, anh đã cầu xin em hãy về với anh, em nói anh hãy đợi em, sẽ không lâu nữa đâu. Anh thất vọng và cầu mong em hạnh phúc, còn anh sẽ thanh thản cầu nguyện cho em, anh ra đi và sẽ không bao giờ quên mối tình này!

Khi nghe những lời nói đó từ người minh yêu thương thì sao có thể thờ ơ được nữa. Em đồng ý cùng anh đối mặt với gia đình em. Ngay chiều hôm đó anh thưa chuyện với mẹ em và mong mẹ tạo điều kiện cho chúng em đến với nhau, mẹ em phản đối ngay từ đầu. Em nghĩ mẹ phản đối đó là chuyện đương nhiên vì em còn đi học mà sức khỏe lại yếu. Sao mẹ có thể để con gái mình như vậy được.Mẹ nói với anh nếu thương em thì cứ ở nhà làm kinh tế đợi chờ em 1 vài năm có là bao.

 Mọi chuyện không dừng lại ở đó. Anh trở về nhà và nhắn tin với em nếu em đủ can đảm để tiếp tục thì anh cũng không bỏ cuộc, em trả lời rằng chúng mình không thể chống lại gia đình và làm tổn thương bố mẹ được đâu. Anh gửi thư cho em và chấp nhận xa nhau, coi như chúng mình có duyên mà không có phận, anh sẽ cố gắng sống tốt, anh nói chúng mình xa nhau vì hoàn cảnh chứ không phải vì anh không yêu em.Đó là những chuỗi ngày đắng cay của cả 2 đứa.Em tưởng rồi đây 2 đứa sẽ gắng sống tốt cho dù không thể bên nhau nữa.

Chúng em mới chỉ là sinh viên (Ảnh minh họa)

Nhưng không! Mọi chuyện thật là khó lường trước.Em linh cảm được chuyện không lành thông qua tin nhắn của anh.Nghĩa là anh sẽ ra đi để chứng minh cho tình yêu của mình, anh không muốn sống nữa, anh muốn được thanh thản không phải nghĩ suy gì nữa. Em sợ, sợ mất anh, anh mà có chuyện gì thì em ân hận cả đời. Em nói hết lời mà vẫn không lay chuyển được quyết định của anh.Em gặp anh (theo lời anh nói là lần cuối, em muốn nói gì thì cứ nói), em khóc nức nở cầu xin anh đừng làm chuyện dại dột nhưng không được, mãi đến khi mẹ em nhìn thấy cả 2 đứa ôm nhau khóc, mẹ nói có gì bình tĩnh để mẹ giải quyết vấn đề,em biết mẹ cũng rất quý anh coi anh như người trong nhà. Mẹ bắt anh hứa là không bao giờ được làm chuyện đó mà làm khổ người lớn. Anh đã hứa với mẹ em là không làm điều dại dột, 2 ngày tiếp theo đó anh không còn liên lạc với em.

Đúng ngày em lên trường để học học kì 2 thì anh liên lạc lại. Em biết trong lòng anh còn yêu em nhiều lắm. Một tuần đầu tiên em đi học anh luôn luôn động viên em học hành như bạn thân và cố không nhắc đến chuyện cũ và cả chuyện tình cảm nữa.Anh nói anh sẽ lựa chọn con đường đi tu nhưng bị em ngăn cản.Em vẫn yêu anh, chúng em gặp lại nhau và trở lại với nhau. Anh nói anh sẽ đợi em, đợi em mãi. Một tháng em và anh hạnh phúc cho dù chỉ được gặp nhau có 2 lần.Em nghĩ từ giờ không gì có thể ngăn cản chúng em nữa.

Cho đến gần cuối tháng 3 này, em lại sống trong đau khổ. Anh đề nghị với em hãy là người con gái đầu tiên của cuộc đời anh, anh nguyện mang hết tình thương yêu dành riêng em, nhưng em thể hiện ý kiến của mình, em muốn chúng mình giũ gìn cho nhau vì giờ còn quá nhiều khó khăn. Rồi anh nói anh đã nghĩ đến chuyện lập gia đình. Anh có 1 lời thề rằng người con gái nào là người đầu tiên của đời con trai anh ấy thì đó cũng là người cuối cùng, anh sẽ bên người đó mãi mãi cho dù có thể là không yêu. Anh nói lời chia tay em.

Em đã về thăm anh tặng anh 1 món quà kèm với thư. Em chỉ được bên anh trong nửa tiếng đồng hồ, em về và nghĩ mọi chuyện rồi sẽ ổn thôi.Tối đến em nhận được tin anh. "Anh không thể chờ đợi em thêm nữa, chúng mình có những suy nghĩ về tình yêu khác nhau, hơn nữa thời gian còn quá dài, anh không đủ tự tin đợi em, anh sợ nếu tiếp tục anh sẽ làm tổn thương em.Anh xin lỗi em, tình yêu của anh.Hãy tha thứ và hiểu cho anh.Em hãy học hành và sống thật tốt".

Cho đến lúc này, khi mọi chuyện tưởng chừng đã chấm dứt. Anh nói chắc khoảng tháng 6 âm lịch anh sẽ lấy 1 người gần nhà. Em đã hỏi anh rằng anh có yêu người đó không và người ấy yêu anh nhiều không? Anh đã suy nghĩ kĩ chưa, đã sẵn sàng bước vào cuộc sống gia đình hay chưa? Cho dù anh không nói nhưng em biết trong lòng anh vẫn yêu em thật nhiều và không muốn lấy người mà anh không yêu. Anh nói anh vẫn hi vọng em cho anh ấy 1 sợi dây ràng buộc để giữ anh ở lại bên đời em mãi ( tức là chuyện thể xác đó chị), chỉ có thế anh mới có lý do, có trách nhiệm để chờ đợi em. Anh hứa chỉ cần em đồng ý, anh sẽ vứt bỏ tất cả, sẽ mang hạnh phúc đến cho em để bù đắp lại mọi điều.

Giờ em phải làm sao? Làm sao để em vẫn có thể giữ được phẩm hạnh của mình cho tới ngày cưới mà vẫn thuyết phục được anh chờ đợi em tới khi em ra trường? Làm sao để thuyết phục anh đừng lấy người không yêu thương để rồi sau này phải khổ? Vì em biết cuộc sống hôn nhân mà vắng bóng tình yêu thì rất dễ xảy ra chuyện,đúng không chị? Tại sao chúng em yêu nhau nhiều như vậy mà gặp phải bao nhiêu chuyện trái ngang. Nếu anh thực sự lấy người khác mà sống không hạnh phúc thì em cũng đau khổ lắm. Nhưng em cũng không thể mang sự trinh trắng của mình ra để giữ anh, em sợ rồi nhiều chuyện sẽ xảy ra nữa. Em học ngành Văn nên em muốn giữ gìn cho mình, cho anh và cả gia đình dòng họ mình nữa.

Xin chị hãy giúp em cho em 1 vài lời khuyên để chúng em có thể vượt qua được chuyện này, để chúng em vẫn có thể yêu nhau 1 cách trong sáng! Em mong sớm nhận được hồi âm. Chân thành cảm ơn chị.

Anh bắt em mang sự trinh trắng để níu giữ - 2

Anh muốn em cho hết thì anh sẽ không cưới người khác (Ảnh minh họa)

Trả lời:

Chào em, cảm ơn em đã gửi băn khoăn về chuyên mục.Qua câu chuyện của em, chị hiểu em là một cô gái còn trẻ, đang là sinh viên năm thứ 1, em yêu anh ấy nhưng lại đang đứng giữa ngã ba đường không biết phải làm sao để giữ được người yêu mà không mất đi sự trinh trắng.

Qua những gì em kể thì có thể thấy rằng, bạn trai em có lẽ là một người không có ý chí và quá lệ thuộc vào gia đình. Mới có 21 tuổi nhưng đã muốn lấy vợ, chưa có sự nghiệp thật sự vững vàng nhưng đã quyết định ổn định gia đình sớm chỉ vì mâu thuẫn với bố. Đó thật là một lý do nực cười em ạ.

Trong quá trình chia tay em, anh ấy  cũng thể hiện là người thiếu ý chí và bản lĩnh. Bằng chứng là anh ấy dọa chết để có được em. Đó thật là một điều quá trẻ con, và ích kỉ chỉ biết nghĩ đến bản thân mình. Rất may là cuối cùng anh ấy đã không làm thế.

Thế nhưng, thay vì đó, anh ta lại đưa ra lý do nực cười hơn, đòi quan hệ thể xác với em để ràng buộc. Lấy việc quan hệ ra để bắt em không được xa anh ta và khẳng định sẽ không lấy vợ vì điều đó. Đấy chỉ là lý do để dụ em "lên giường" thôi em ạ. Liệu sau khi chán em và có được em, anh ấy  có đảm bảo sẽ tiếp tục yêu em nữa hay không? Và thậm chí, sau này anh ấy có lấy em không khi đã có được em như thế?

Em năm nay mới năm thứ nhất đại học, tốt nhất nên tập trung cho học hành, không nên suy nghĩ quá nhiều về vấn đề này. Hãy gặp và nói rõ ràng mọi chuyện với anh ấy. Từ đó, nếu anh ấy hiểu em thì tốt, còn nếu không thì hãy chia tay cho thoải mái. Đừng nên vì những lý do lãng xẹt mà phải hi sinh đời con gái của mình khi chưa sẵn sàng.

Chúc em may mắn, hạnh phúc.

 

Chị Thanh Bình (Eva.vn)

Bài Viết Liên Quan


Link to full article

No comments:

Post a Comment

Popular Posts